Chiếc khăn Piêu gửi lại đây
Người xa tận cuối trời
Nhà làng chúng tôi xây
Hôm nay có dập dìu điệu xòe xứ Thái ?
Bản Palếch trắng hoa ban
Miền đất rừng quê em
Nghe câu ca vương vấn mãi
“Có một nàng,ở trong rừng
Tìm trong rừng,
Kiếm trong rừng
Chiếc khăn Piêu”…
Câu hát Then lênh đênh giữa mây nước cuối chiều
Lễ hội Then Kim Bang,
Mê hoặc cây đàn Tính
Nhớ điệu “ Khấp “ dân gian
Hát chơi,hát thương,hát giao duyên..
Mơ màng như say như tỉnh
Tiếng khèn, tiếng chiêng,tiếng cồng
Siêu thực đất Mường Lay
Nghe lời “ Tiễn dặn người yêu” *
Trong ánh mắt em say
Thắt đáy lưng ong
Váy áo em quay trong điệu đàng múa quạt
Nụ cười Thái lung liêng
Cho nghiêng trời ngả đất
Vị men nồng nào cho lữ khách ngẩn ngơ ?
Bồn chồn bước chân em
Chùm xà tích đong đưa
Huyền ảo nét hoa văn ngũ sắc nơi ngực áo
Điệu múa xòe hoa gửi vào đêm
Như thực mà như ảo
Níu mãi lòng người,
Đêm sơn cước dễ gì quên
Đêm Nậm Rốm nước trong xanh
Nhớ quắt quay Hồng Cúm,Điện Biên
Chảy trong lòng tôi
Nước sông Nậm Ma, Nậm Pờ,Nậm Muối
Nghe Mường Nhé,Mường Chà, Mường Phăng vẫy gọi
Nhớ người gửi khăn Piêu
Bản Pa lếch mơ màng
Và câu hát vang từ tận cuối trời
“ Nhắn tin theo cùng gió
Khăn còn đây đợi Người”…
- Xống chụ xôn xao –tác phẩm thơ dân gian nổi tiếng của người Thái