Vĩnh biệt nhạc sĩ Phan Huỳnh Điều – con chim vàng của âm nhạc Việt Nam
Ông đã bay về trời cùng “Những ánh sao đêm”
Tôi vẫn nghe cồn cào quanh đây
Bổi hổi sóng đại dương, chuyện con “thuyền và biển’
“Đoàn giải phóng quân”
Theo tiếng kêu sơn hà nguy biến
Con chim vàng bay đi rồi
Chỉ gửi lại giữa cuộc đời muôn “sợi nhớ sợi thương”
“Anh ở đầu sông em cuối sông”
Đi qua đắng cay
Đất nước mấy mươi năm chia cắt đoạn trường
“Ở hai đầu nỗi nhớ” quắt quay
Câu hát chưng từ máu huyết
Ông đồng hành cùng nỗi đau dân tộc mình
Những nốt nhạc bay lên từ ngực đất
Không phải con sơn ca mua vui giữa đời
Mà là con chim Đỗ Quyên vắt từ máu mình
Hát tiếng hát nhân sinh
Từ “bóng cây kơnia“ hùng vĩ Tây nguyên
Ông hiện thân vào thịt xương đất đai
Người hát rong vĩ đại
“ Thơ tình cuối mùa thu”
“ Tình ca Đămbri”
Lửa tim của những thế hệ con gái con trai
Thăng hoa cùng nhân loại
Ông gửi lại cho hôm nay
“Hành khúc ngày và đêm” vẫn cháy
Nuôi tâm hồn dân tộc mình
“ Cuộc đời vẫn đẹp sao”
Ông đã bay về cõi vô cùng
cùng với những vì sao
Để lại ánh sao đêm còn sáng mãi
Như “tia nắng” gửi vào nhân gian
Ươm mầm kết trái
Như hoa cỏ giữa cuộc đời
Xanh mãi trái tim nhân ái
Như rễ cây Kơnia uống nước nguồn dân tộc mình
Nuôi tiếng hát chim vàng
Và khúc hát của nhân dân
Sài gòn ngày 29/3/2015