Thứ Ba, 28/10/2025
25.6 C
Ho Chi Minh City

BIỂN-TA VÀ EM

Sao em không hát câu “ Đừng ví em là biển”
Ta chợt mơ thành cát trắng ven bờ
Em- dịu dàng như muôn con sóng nhỏ
Ta- mơ màng nghiêng ngả một câu thơ
Em-Biển xanh xa ngút mắt bến bờ
Ta- mơ hóa cánh buồm vượt sóng
Nghe trong gió có men say
Lời em ru nóng bỏng
Trong vị mặn nao lòng
Ta –mơ về tháng bảy, mưa Ngâu…
Em- Giấu mình trong lòng bão giữa biển sâu
Ta bỗng khát khao hóa thân vào ngọn sóng
Muốn vỡ tung ra
Trong con sóng bạc đầu nơi biển rộng
Em- cơn sóng thần
Ta- dải cát trắng vô tư
Ta và em như biển với bờ
Em-dữ dội dịu êm,đắm say hồn biển cả
Ta-hạt cát giữa bến bờ hoang dã
Nghe ngọn gió đbiển xanh cho bến bờ ngiêng ngả
Mơ trầm mình trong sóng cả đại dương em

Xem thêm những bài khác:

Tố Hữu-máu và hoa

    Đốt ngọn lửa thi ca từ “ Từ ấy”...

Nhói lòng Xamova

  Lục trong những kỷ vật trời Tây Bất ngờ chiếc ...

Tổ Quốc

Tôi sinh ra trong hoang dại gió rừng Tiếng khóc...

Ấn tượng Võ Văn Kiệt

Tôi vinh dự nghe tên ông- Võ Văn Kiệt...

Cháy mãi lửa nhân văn

Đã cỡi hạc quy tiên,người đốt lò vĩ đại Trái...

Vĩnh cửu nụ cười

    Viết nhân ngày mất chị Võ Thị Thắng-22/8/2014   Giỏ trang...

Bâng quơ-nón ba tầm

    Lại bất ngờ nhận nón quai thao Sao em không...

Anh có về xứ Nghệ với em không ?

  “Anh có về xứ Nghệ với em không?” Mảnh đất...

Mới nhất