“Mùa xuân đầu tiên”
Không phải khúc ca đầu tiên
Ông viết về đất nước mình.
Đi qua những “Thiên Thai”,”Bến xuân” “Suối mơ”
Sống dậy những bản hùng ca tổ quốc.
Những “Gò Đống Đa” Bạch Đằng giang”.
“Trường ca Sông Lô” “Làng tôi “ “ Đàn chim Việt”
Sao người nhạc sĩ tài hoa vẫn truân chuyên
Như số phân đất nước mình ?
Đoàn quân Việt Nam đi
Dẫu vắt từ máu mình cho tổ quốc quyết sinh
Sao ông vẫn ẩn mình sau tiếng Tiến quân ca
Bản hùng ca đất nước
Tại Lỗi lầm không tên
Những lý thuyết đổi đời
Không bắt đầu từ chủ nghĩa nhân văn dân tộc ?
Bao học phí phải trả giá bằng sự hy sinh
Và nỗi đau rứt thịt chính mình
Không trách cuộc đời, bình thản nhận hy sinh
Dòng hợp lưu của một bậc nhất tài hoa
Vẫn không ngừng tuôn chảy
Giữa thế sự ngổn ngang
Trong vận kiếp lênh đênh, giữ lửa tim luôn cháy
Cái bóng gầy hắt hiu
Giữa bão dông kiên cường không gãy
Như nghìn năm dân tộc mình
Không gục ngã giữa phong ba
“Mùa xuân đầu tiên” không chỉ là một khúc ca
Mùa xuân kiên cường của một đời người
Bước qua dông bão
Vẫn còn mãi với mai sau
Những khúc ca
“Từ mạch máu phun ra đều là máu” *
Như con chim Đỗ Quyên trọn đời
Ca bài ca của nước non
Ngày 15/3/2022
Viết khi nghe bài “Mùa xuân đầu tiên” Văn Cao viết sau chiến dịch Hồ Chí Minh, xuất hiện lần đầu tiên trên báo Sài Gòn Giải phóng
- Lời thơ của Lỗ Tấn